1.指皇帝的听闻。
黽聪
黽[ mǐn,miǎn,měng ] 1. [更多解释]
聪[ cōng ] 1. (形声。从耳,总声。本义:听力好)。 2. 同本义。 【引证】 《说文》-聪,察也。 《书·洪范》-听曰聪。 《管子·宙合》-闻审谓之聪。 《庄子·外物》-耳彻为聪。 《诗·王风·兔爰》-尚寐无聪。 【组词】 聪耳 [更多解释]
miǎn yì
miǎn kuàng
miǎn cōng
yán cōng
dān cōng
shì hòu cōng míng
dǎn cōng
【黽聪】的常见问题
黽聪的拼音是:miǎn cōng
黽聪的意思是:指皇帝的听闻。