1.犹鼾睡。
鼾咍
鼾[ hān ] 1. (形声。从鼻,干声。本义:酣睡时粗重的鼻息声) 同本义。 【引证】 明·魏禧《大铁椎传》-鼾睡床上。 【组词】 打鼾;鼾息、 鼾呼、 鼾鼻、 鼾鼾、 鼾眠 [更多解释]
咍[ tāi ] 1. (形声。从口,台声。本义:饥笑,嗤笑) 同本义。 【引证】 唐·杜甫《秋日荆南述怀》-休为贫士叹,任受众人咍。 2. 欢笑。 【引证】 清·黄宗羲《柳敬亭传》-欢咍温噱。 【组词】 咍口、 咍咍、 咍噱 [更多解释]
wò tà zhī cè ﹐ qǐ róng hān shuì
wò tà zhī cè,qǐ róng tā rén hān shuì
wò tà zhī cè,qǐ róng hān shuì
wò tà zhī páng,qǐ róng tā rén hān shuì
hāi kǒu
hāi tái
hāi xū
hāi hāi
【鼾咍】的常见问题
鼾咍的拼音是:hān hāi
鼾咍的意思是:犹鼾睡。