1.年幼无知; 泛指愚昧。
童騣
童[ tóng ] 1. (形声。重省声。(qiān),罪。本义:男奴仆)。 2. 同本义。 【引证】 《易·旅》-得童仆贞。 《仪礼·既夕礼记》-童子执帚。 宋·苏轼《石钟山记》-小童持斧。 【组词】 童奴、 童隶、 童仆、 童妾 [更多解释]
騣[ ái ] 1. 马鬃。 【引证】 唐·杜甫《骢马行》-隅目青荧夹镜悬,肉騣碨礨连钱动。 [更多解释]
SOS ér tóng cūn
yí gè dōng tiān de tóng huà
sān chǐ tóng ér
sān chǐ tóng zǐ
chōng zōng
chī zōng
jiāo zōng
yōng zōng
【童騣】的常见问题
童騣的拼音是:tóng zōng
童騣的意思是:年幼无知; 泛指愚昧。