1.亦作"结童"; 始结发的孩童。
结僮
结[ jié,jiē ] 1. 用绳、线、皮条等绾成的疙瘩 【组词】 蝴蝶结 2. 关键。 【引证】 《管子》-诚信者,天下之结也。 [更多解释]
僮[ tóng,zhuàng ] 1. 中国少数民族壮族的“壮”的原字,1965年改“僮”为“壮”。 [更多解释]
dīng xiāng jié
sān jié hé
zhōng guó jié
zhōng jié
sān chǐ tóng
shū tóng
wǔ chǐ zhī tóng
pū tóng
【结僮】的常见问题
结僮的拼音是:jié tóng
结僮的意思是:亦作"结童"; 始结发的孩童。