1.骄矜自负。
矜汰
矜[ jīn,qín,guān ] 1. (形声。从矛,今声。本义:矛柄) 同本义。 【引证】 汉·贾谊《新书·过秦论上》-徂耰棘矜。 《方言》-矛,其柄谓之矜。 [更多解释]
汰[ tài ] 1. 淘洗。 【引证】 《齐民要术》-作热汤,于大盆中浸豆黄。良久,淘汰,挪去黑皮,漉而蒸之。 2. 洗涤、清洗。 【引证】 《新唐书·马总传》-总为设教令,明赏罚,磨治洗汰,其俗一变。 [更多解释]
bù jīn bù fá
bù jīn bù yíng
bù jīn xì xíng
bù jīn ér zhuāng
yōu shèng liè tài
lěng tài
jiǎn tài
jī tài
【矜汰】的常见问题
矜汰的拼音是:jīn tài
矜汰的意思是:骄矜自负。