1.清澈貌。
皎澄
皎[ jiǎo ] 1. (形声。从白,交声。本义:洁白明亮)。 2. 同本义。 【引证】 《说文》-皎,月之白也。 《诗·陈风·月出》-月出皎兮。 《诗·小雅·白驹》-皎皎白驹。 【组词】 皎亮、 皎晶、 皎然、 皎日、 皎月 [更多解释]
澄[ chéng,dèng ] 1. [更多解释]
yōng zhōng jiǎo jiǎo
xīng yuè jiǎo jié
yuè jiǎo
yǒu rú jiǎo rì
wàn xiàng chéng chè
níng chéng
píng chéng
chè dǐ chéng qīng
【皎澄】的常见问题
皎澄的拼音是:jiǎo chéng
皎澄的意思是:清澈貌。