1.彻底拒绝或戒绝; 悲痛到极点; 痛恨到极点。
痛絶
痛[ tòng ] 1. (形声。从疒,甬声。疒(chuáng),与疾病有关。本义:疼痛)。 2. 同本义。 【引证】 《说文》-痛,病也。 《易·说卦》-坎为耳痛。 《韩非子·喻老》-桓侯体痛。 汉·王充《论衡·订鬼篇》-身体痛。 【组词】 痛不欲生;痛定思痛;创巨痛深;累得酸痛;痛毒、 痛疾、 痛脚、 痛煞、 痛痹、 痛痒 [更多解释]
絶[ jué ] 1. [更多解释]
sān bìng sì tòng
bù guān tòng yǎng
bù yǎng bù tòng
bù tòng bù yǎng
bù jué rú xiàn
sī jué
zhōng jué
lín jué
【痛絶】的常见问题
痛絶的拼音是:tòng jué
痛絶的意思是:彻底拒绝或戒绝; 悲痛到极点; 痛恨到极点。