1.倒塌﹐崩裂。
陁崩
陁[ tuó ] 1. 陂陀。不平的样子。 【引证】 《楚辞·招魂》-文异豹饰,侍陂陁些。 2. 背负。也作“驮”。 【引证】 宋·赵彦卫《云麓漫钞》-汉明帝梦金人,而摩腾竺法始以白马陁经入中国。 [更多解释]
崩[ bēng ] 1. (形声。从山,朋声。本义:山倒塌)。 2. 同本义。 【引证】 《左传·成公五年》-梁山崩。 【组词】 山崩地裂 [更多解释]
pō tuó
shān yǐ xiǎo zhì ér dà bēng
yán tuó
kě pán tuó guó
cóng shàn rú dēng,cóng è rú bēng
cóng è rú bēng
cóng è shì bēng
cóng è ruò bēng
【陁崩】的常见问题
陁崩的拼音是:tuó bēng
陁崩的意思是:倒塌﹐崩裂。